Dương Thụ tiếc vì chương trình không có Bằng Kiều
Mỗi lần ra Hà Nội, tôi vẫn thấy anh lái chiếc xe Bonus, Vespa gầm rú nữa. Mọi người gọi anh là “game thủ sành điệu” là đúng hay sai?
– Không, tiền thưởng là “thu hồi”, nhưng taxi tiêu tốn quá nhiều tiền, vì vậy để thuận tiện, bạn phải mượn xe để vận hành. Hôm nay hơi thật, vì phải có một đoạn phim tài liệu ngắn ghi lại thông tin về các bài hát của Hà Nội trong chương trình “Dương Thụ-Chuyện của tôi” tại Nhà hát Lớn Hà Nội từ ngày 9 đến 10-11. Bối cảnh video được quay tại khu phố cổ Hà Nội, nơi phù hợp hơn chiếc Vespa cổ này. Chiếc xe này vẫn giữ kiểu dáng thiết kế cũ chứ không phải kiểu dáng mới, vì tuổi của tôi khiến việc lái một chiếc xe cũ rất rủi ro, đó chỉ là một cú hích trên đường. Chiếc xe đạp đầu tiên tôi mua là Vespa 50, sau đó tôi đổi thành Vespa Spring 150. Xin lỗi, tôi bán nó lấy tiền. Bây giờ lái xe trong thành phố cũ chỉ là để nhớ về những ngày xưa tốt đẹp.
– Nhưng Hà Nội bây giờ đã khác. Anh từng viết trong ca khúc Chờ người Hà Nội: “Em mong ngày về Hà Nội, nghe gió sông Hồng, như áo len chiều đông se lạnh…”. Tại sao Hà Nội của Dương Thụ lại buồn đến thế?
– Tôi đã rời Hà Nội từ khi còn là một đứa trẻ, và tôi không phải là người lâu dài. Nhưng do không còn nỗi nhớ nên khi nhớ lại chuyển thành bài hát. Bởi vì nghệ thuật trấn áp rất quan trọng. Bài này được viết vào cuối những năm 1980, khi Hà Nội và tôi còn xa. Hồ Chí Minh, điều đọng lại sâu sắc nhất trong lòng tôi không phải là những ngày vui, mà là những ngày hạnh phúc. Tôi có thể không hạnh phúc ở đó trong những tháng ngày khó khăn, nhưng tôi đang đối mặt với thử thách, để biết mình là ai, trở thành một người độc lập và không dựa dẫm quá nhiều vào những thứ khác ngoài mình. Ngày đó, tôi đói, ăn mặc xuề xòa, thiếu chỗ dựa, mọi người xung quanh, kể cả gia đình, không hiểu tôi, tôi cô đơn và thường hối hận. Người nàoVâng, nó giống như một giấc mơ đối với tôi. Năm 1972, khi tôi ở đó, tôi đã viết một ca khúc mang tên Mượn. Mời các bạn cùng tham khảo lời bài hát ở mục A để có thể hiểu rõ hơn ý em:
Mượn nụ cười em trên phố thu mùa thu, mượn nhà sưởi ấm đèn đêm-khung cửa sổ, nghe đêm trầm giọng Em-ở cuối con hẻm, em hát bài hát đêm hai bài hát.
Đây là lý do tại sao những kỷ niệm vừa đẹp vừa buồn. Tất nhiên, đây không phải là vẻ đẹp mà mọi người thường ngưỡng mộ, mà là vẻ đẹp bắt nguồn từ một số khó khăn trong cuộc sống của chính chúng ta. Vì vậy, nó rất đơn giản, rất thực, và nghe không lãng mạn như thơ và nhạc.
– Sống ở TP.HCM hơn 30 năm nhưng liveshow cá nhân đầu tiên của anh là “Chọn Hà Nội” hay “Ước gì Hà Nội”?
– Tôi đã chọn Hà Nội là chương trình của riêng mình, vì nếu thực hiện đúng thao tác này chỉ một lần, tôi cũng muốn “quay lại”. Những thay đổi lớn đã diễn ra ở Hà Nội. Bạn bè tôi tuy đã già, nhưng thế hệ trẻ, những người tôi quen biết và làm việc cùng, rất thân thiết. Đừng nhìn lại con phố cũ đó mà hãy tìm những hình ảnh từ xa. Nhưng hãy quay lại và hòa nhập với những gì đang xảy ra.
– Chương trình của nó có Thanh Lam, Hồng Nhung, Mỹ Linh, Nguyên Thảo, Tống Dương, Trọng Tấn. Có người nói rằng chỉ có ông mới có thể hình thành một ca sĩ tuyệt vời như vậy, nhưng cũng có người nói rằng nếu không có giọng hát như vậy thì không ai có thể so sánh Dương Thụ với một số nhạc sĩ. Có khi những dòng nhạc như Nguyễn Cường, Phó Đức Phương, Trần Tiến, Phú Quang… Dương Thụ không được phổ biến. bạn giải thích nó như thế nào?
– Quy tụ nhiều ngôi sao hàng đầu không có nghĩa là buổi hòa nhạc của bạn hay hơn những người khác. Nếu chỉ căn cứ vào số lượng người biết và thích nhạc Dương Thụ, có lẽ tôi không chỉ thua kém nhạc sĩ mà bạn chỉ định, mà còn thua kém bạn. Họ không cần những màn biểu diễn ca hát, nhảy múa nhưng các chương trình của họ luôn chật kín khán giả.Rơi phải mời người quen hát để cố gắng gom tất cả các fan lại với nhau một cách tự nhiên-vì họ là người vô danh, ca sĩ quen biết và đồng hành với mình chứ không hề có ý định “coi mình như ai”. Kiểu suy nghĩ này. Tôi không dám nói tại sao những ca sĩ và vũ công này lại thích nhạc của tôi, họ muốn hát nhạc của tôi và muốn tôi sáng tác cho họ. Đây là một câu hỏi khó, nhưng đó là sự thật. Tôi không có đủ tiền, quyền lực hay danh tiếng để ép họ hát nhạc của tôi, nhưng lại cho tôi những thứ này. Những điều tôi chưa bao giờ nghĩ đến hoặc mơ ước trong nhiều thập kỷ trước, bởi vì ba điều này chưa bao giờ là mục tiêu của tôi trong cuộc sống. (Sở dĩ tôi nói như vậy là vì ngày nay người ta hay bỏ qua những điều nhỏ nhặt. Người ta dễ dàng nói rằng đó là đạo đức giả, cố gắng đánh bóng tên tuổi của bạn, nhưng nếu bạn không nói ra thì thật là quá “bất công”).
Âm nhạc được tạo thành từ trục này: tác phẩm-người biểu diễn-người nghe. Bất kể âm nhạc là gì, mọi người sẽ chơi và khán giả sẽ yêu thích nó. Đối với tác phẩm của anh, những người biểu diễn hát nhiều lần thấy không phù hợp thì rút lui như khán giả. Trong âm nhạc của tôi ít người hát, ít người nghe nhưng trục âm nhạc rất dài nên tôi có thể kỳ vọng nhiều hơn.
– Ở góc độ của những ca sĩ đã thành công trong công việc của cô, giọng nữ vẫn chiếm ưu thế. Bạn nghĩ những bài hát của mình phù hợp với giọng nữ hơn, hay do bạn chưa tìm được giọng nam phù hợp?
– Tôi viết nhạc trữ tình, nhưng nhẹ nhàng trữ tình. Cường độ (nếu có) nằm ở độ sáng. Khi viết, Hồng Nhung, Thanh Lam, Mỹ Linh hay Nguyên Thảo là linh hồn của tôi, tôi không có mục tiêu thì tôi cũng viết được. Ở Việt Nam, giọng nam trữ tình nhưng mềm mại, trong sáng cũng giống như Trọng Tấn, Bằng Kiều hơi cao & # 7871; thưa ông. Giọng nữ (meo) tương ứng với cách viết lại của tôi rất phổ biến. Có thể đây là lý do bạn gọi là “ca sĩ áp đảo”. Tôi cũng đã thử giọng nam khác, chẳng hạn như Ngọc Tân và Đức Tuấn, hai ca sĩ này có chất giọng đẹp. Anh Tấn lần đầu hát một ca khúc về Hà Nội phồn hoa. Đức Tuấn đầy thiện chí và bỏ tiền túi ra để sản xuất album riêng Đức Tuấn hát nhạc của Dương Thụ – đây là một sự đầu tư thận trọng đáng khâm phục trong thời kỳ hỗn loạn này. Nhưng không hiểu sao hai ca sĩ này vẫn không tham gia nhạc của tôi. Anh Ngọc Tân bên Phú Quang và nhóm nhạc ngoài Hà Nội, còn Đức Tuấn với nhạc xưa và nhạc kịch. Có lẽ âm nhạc của tôi không đủ cho họ. Đối với âm nhạc, giọng nam và nữ phần lớn là vấn đề về âm sắc, giống như sự khác biệt giữa violin và piano, nhưng ý nghĩa giới tính của nó không lớn như bạn nghĩ. Hiệu suất trở về nhà. Nam ca sĩ từng cho biết phong cách sáng tác của anh bị ảnh hưởng bởi nhạc sĩ Dương Thụ, và anh cũng là người đặc biệt mời Bằng Kiều sang Việt Nam biểu diễn vào tháng 10 tới. Tại sao có thủ tục của riêng bạn. Không có Bằng Kiều?
– Bằng Kiều nhập quốc tịch Mỹ. Việc chạm vào yếu tố “ngoại lai” này không dễ như tôi nghĩ nên tôi đành bỏ cuộc. Chà, chú tôi chắc đã gặp ở buổi biểu diễn mà họ biểu diễn cho ông ấy. (Cục Nghệ thuật Biểu diễn chỉ cho phép Bằng Kiều tổ chức hai đêm nhạc tại Việt Nam trong khuôn khổ liveshow, nên ca sĩ không được phép tham gia các chương trình khác tại đây-PV)
Ngọc Trân biểu diễn Ảnh: Thành Đồng- —