Ca sĩ nhạc pop Quang Thọ-từ thợ mỏ thành ca sĩ
Ca sĩ nhạc pop Quang Thọ sẽ biểu diễn live kỷ niệm 50 năm ca hát vào tháng 11 tới. Hơn nửa thế kỷ qua, giọng trung của ông trở nên to hơn, chắc hơn và khỏe hơn. Anh tự hào vì có thể hát liên tiếp khoảng 12 đến 15 bài hát trong hai giờ. Thành quả này là do nhiều năm thực hành và giảng dạy chuyên sâu. Theo anh, ca sĩ cần biết cách điều tiết xử lý âm thanh, điều hòa nhịp thở và rèn luyện hàng ngày để chống lại căng thẳng nghề nghiệp.
Ở tuổi 70, ông vẫn giữ được vẻ ngoài trẻ trung và tinh thần dẻo dai. Ngày nay, anh vẫn tiếp tục đi biểu diễn ở Quảng Ninh, Hồng Én và các tỉnh khác ở Hà Nội. Quang Thọ hát để tiếp tục làm việc và thỏa mãn đam mê của mình. Mỗi khi biểu diễn, những tràng pháo tay của khán giả càng nâng cao tình yêu âm nhạc của anh. Nhiều người đánh giá cao lịch làm việc của nghệ sĩ. Tuy nhiên, anh cười và nói “không có gì nói”. Thời trẻ, anh trải qua nhiều gian nan, vất vả hơn.
Nghệ sĩ nhân dân Quang Thọ sinh năm 1948 trong một gia đình đông anh em, ở thành phố Hạ Long, Quảng Ninh. Khi anh được bốn tuổi, gia đình anh chuyển đến Jinpa Town. Khi cháu học hết lớp 8 (lớp 10 tuổi), gia đình khuyên cháu nghỉ học, đi làm để phụ giúp bố mẹ chăm sóc các em. Là anh cả của gia đình, anh tạm thời bỏ dở việc học và xin vào làm ở bộ phận Cơ điện mỏ than Cọc Sáu. Anh ta phải tăng lương trong hai năm để đủ tiêu chuẩn làm công nhân.
“Tình ca” của Hoàng Việt là một trong những bài hát đầu tiên Quang Thọ hát trong thời gian lao động Quảng Ninh.
– Làm việc ở đây năm tháng tại Mỏ Quảng Ninh là lúc tài năng ca hát của cô ấy bùng nổ. Nó đã trở thành mầm mống của phong trào khai thác. Tiếng hát của anh là trong những đường hầm tối tăm vào ban đêm, trong mưa bom bão đạn. Vào lò được vài ngày, lượng khán giả của anh chỉ có hai ba công nhân. Khi bom Mỹ dội xuống miền Bắc, công nhân bị cấm bật điện, băng chuyền ngừng hoạt động, những người thợ mỏ vẫn phải dùng đầu cuốc, xẻng để đào tiến độ. Có đêm anh thức trắng đêm say sưa hát để xoa dịu nỗi đau cho họ.
Mìn rất khó và riêng tư. Trong tâm trí anh, ký ức về thời kỳ ấy ngắn ngủi và rực rỡ, hệt như vỉa than của mảnh đất này. “Dù đi đâu, về đâu, tôi vẫn luôn nhớ về Campa. Đây là nơi tôi lớn lên, đầy ắp kỷ niệm”, nghệ sĩ Quang Thọ tâm sự. Trải nghiệm thực tế đã giúp anh chơi thành công nhiều ca khúc về chủ đề thợ mỏ, trong đó có “Em là thợ lò”. Ông kể, năm 1964, khi đang vui chơi, hai máy bay địch bị bắn rơi và mắc cạn ở Hòn Trắng. Lần này, Hội Nhạc sĩ Việt Nam đến thăm Thành phố Quảng Ninh. Nhạc sĩ Phạm Tuyên đã sáng tác ca khúc Những vì sao đêm, là một bản tình ca đầy chất thơ về bom mìn. Cho đến nay, nó vẫn là một trong những bài hát được nghệ sĩ Quang Thọ yêu thích nhất.
Quang Thọ, nghệ sĩ quần chúng hát “Em là thợ lò”.
Mặt trời chói chang, gió thổi, bụi than xung quanh, giọng hát của tôi, bài hát Quảng Châu bay từ hầm hố ra chiến trường. Đầu năm 1971, với tư cách là công nhân bậc 4 trong quân đội, ông theo chân bộ đội và “từ chức, cứu nước từ Tromson”, xin nghỉ việc và từ chức về Quảng Ninh. Anh ấy đã xách ba lô và tham gia chương trình Shockwave Theater. Anh mang cây đàn trên lưng hành quân dọc chiến trường, biểu diễn phục vụ cán bộ, chiến sĩ đóng quân ở phía Nam, Lào và Campuchia. Mưa bom, bão đạn càng tiếp thêm tinh thần, ý chí cho giọng ca của tôi. Sau hai năm tích cực hoạt động văn nghệ, anh được cử đi học tại một trường âm nhạc tại Việt Nam (nay là Học viện Âm nhạc Quốc gia). Ra trường, anh trở thành nghệ sĩ hát đơn ca của Nhà hát Ca múa nhạc Việt Nam. Với bề dày kinh nghiệm thực tế và tài năng thanh nhạc, anh trở thành giảng viên khoa thanh nhạc Nhạc viện Hà Nội năm 1987, trưởng khoa từ năm 2000 đến năm 2008.
Không chỉ tạo dựng thương hiệu với nền âm nhạc hiện đại trong nước, anh còn khẳng định tài năng của mình trên nhiều sân khấu ở nước ngoài, đạt nhiều giải thưởng quốc tế tại Đức – Mông Cổ (một nền văn hóa trữ tình phát triển). Năm 53 tuổi, nhà nước phong tặng danh hiệu nghệ sĩ cao quý cho ông. Tên tuổi của anh gắn liền với hàng loạt tác phẩm âm nhạc kinh điển như Sóng gió (Quạt Cao), Hà Nội Câu hò Hà Nội (Hoàng Dương). Tôi tự hào về Việt Nam (Chu Minh), Hà Nội (Phan Nhân) với niềm tin và hy vọng vững chắc, Tôi là thợ lò (Hoàng Vân), Ni cô Sơn (Trần Hoàn), chia ly (Dzoãn Mẫn), tình ca (Hoàng Việt), Lá đỏ (Hoàng Hiệp) …
Nghệ sĩ nhạc pop Quang Thọ đã đều đặn ở tuổi gần 70.
Quang Thọ, một nghệ sĩ được nhiều người biết đến, không chỉ là một danh hiệu mà còn là một nghề “ngã ngũ” trong sự nghiệp nghệ thuật của mình. Dạy hVới hàng trăm học trò, anh coi mỗi giọng ca là một màu sắc. Với sự hỗ trợ và lãnh đạo, anh ấy luôn khuyến khích mọi người phát triển cá tính riêng của họ. Bởi vậy mới có người sâu sắc như Đăng Dương, người “đanh đá” như Tùng Dương, người hiền lành như Khánh Linh. Anh thường lén đứng ngoài lớp nghe cô dạy hát. Trong quá trình luyện thanh đầu tiên, nghệ sĩ đã trực tiếp hướng dẫn Đăng Dương, nơi đặt nền móng cho anh. Cuối năm ngoái, trong liveshow kỷ niệm 20 năm ca hát, Đăng Yang nhớ lại buổi học đầu tiên với cô giáo, Đăng Yang xúc động bật khóc trên vai NSND. Để tưởng nhớ đến Tongyang, giáo sư Zhang Guang là một người nghiêm khắc, khắt khe nhưng tình cảm. Khánh Linh nhớ khi mới vào nhạc viện, thầy bận quá nên không ai nhận cô làm học trò. Khi nữ ca sĩ lạc lối, giáo sư Quang Thọ có trách nhiệm huấn luyện cô. Khi nhiều người chê giọng hát mỏng của Khánh Linh, anh đã kiên nhẫn chọn những tác phẩm phù hợp và giúp anh cải thiện giọng hát. Lan Anh và Tân Nhàn không trực tiếp học NSND Quang Thọ, nhưng chịu ảnh hưởng từ anh. Qua phần biểu diễn chung, họ học được ở anh tinh thần làm việc nghiêm túc, cẩn thận và hết mình.
Ở tuổi 70, NSND Quang Thọ rất hạnh phúc vì có hai con trai nối nghiệp cha. . Cả Tú Quang và Đông Quang đều tốt nghiệp Nhạc viện Quốc gia Việt Nam, Tú Quang mới tốt nghiệp năm ngoái. Anh cũng được biết đến như một thành viên của nhóm dòng thời gian. NSND tự hào vì mình học hát mấy năm từ nhỏ chứ đừng nói là học thạc sĩ. Nó không nhấn mạnh đến danh tiếng của con cái hay học trò, vì nó phụ thuộc vào yếu tố may rủi. NSND cho rằng: “Điều quan trọng là người nghệ sĩ có kiến thức, có tinh thần học hỏi và yêu thích ca hát thì mới có thể sống và tỏa sáng với nghề”.