Anh Vũ Thành An (Vũ Thành An): “ Khi ốm đau, tôi sẽ lo cho vợ từng miếng ăn.
Ngày 3/8, là buổi họp mặt fan đầu tiên sau 42 năm kể từ ngày rời quê hương của tác giả bộ truyện “Người giấu tên” đến với người hâm mộ trong cơn mưa tầm tã ở Sài Gòn. Trước buổi giao lưu một giờ, đông đảo khán giả đã đến đường sách TP.HCM. Số lượng người tham dự vượt quá mong đợi khiến nhiều người phải đứng dậy tham gia chương trình.
Vũ Thành An trong buổi gặp mặt .—— Vũ Thành An nổi bật, cao trên 1,8m, ánh mắt vui vẻ. Anh cho biết vừa sáng tác ca khúc mới Cám ơn cuộc đời, Cám ơn cuộc đời đã cho anh cơ hội và sức khỏe để đến với khán giả một lần nữa. Nhạc sĩ nhẹ nhàng nhắc lại chuyện tình vô danh trong hơn 50 ca khúc nổi tiếng. Anh cho biết, những năm gần đây, sức khỏe của vợ anh sa sút vì bệnh hiểm nghèo. Nhạc sĩ túc trực để lo miếng ăn, giấc ngủ cho cô. Không có anh, cơm canh ngon đến đâu cô cũng nhất quyết không ăn. Về già, ông bà nội đều ngủ phòng riêng, nhưng khi ốm đau, bà không ngủ được nếu không có chồng bên cạnh dỗ dành. Gần trọn kiếp người từ đây, anh chợt nhận ra rằng mình sẽ không bao giờ rời xa cô nữa. “Không có gì / Thời gian ngừng trôi / Sẽ tồn tại hàng triệu năm / Em yêu, đừng lo lắng”, nhạc sĩ ngân nga. Tuy nhiên, vì cô quá nhớ những người bạn trong thị trấn nên anh vẫn tránh xa cô và đoàn tụ với mọi người lần này.
Ngô Thiên An đoàn tụ với người vợ đầu tiên sau cuộc hôn nhân đổ vỡ của họ, một người chồng. Yêu người vợ cô đơn suốt mười năm và nuôi con sau cái chết của chồng cũ, ông đã sáng tác bài hát “Đời đá vàng” (bài thứ 40 không có tiêu đề). Lời bài hát như in những đường nét của người phụ nữ tần tảo và tình yêu dành cho mình: “Một người yêu một người nhưng chỉ có một mất mát / Chỉ khi đau mới thấu hiểu tình yêu”. Sau khi rời đi, Wu Qingan vô cùng xúc động. Những cảm xúc nội tâm ấy được thể hiện qua ca từ, giai điệu man mác, da diết của những bản tình ca không tên.
Anh ấy nhắc lại rằng “Bản tình ca đầu tiên” là một kỉ niệm đáng xấu hổ và ngu ngốc. Ngày đó anh mới 20 tuổi, là sinh viên năm nhất khoa luật. Người yêu của cô – một học sinh lớp ba – đã yêu cầu bạn trai viết cho anh ta một bản vì anh ta biết anh ta sáng tác rất giỏi. Cô gặp lại anh, buồn bã: “Anh không yêu em sao?”. Rồi đến chập choạng tối, trên chuyến xe từ Vũng Tàu về Sài Gòn, giai điệu ấy lại vang vọng trong tâm trí anh. Kết hợp với phần lời của nhạc sĩ Nguyễn Đình Toàn (bạn của ông lúc bấy giờ), “Bản tình ca đầu tiên” ra đời nhanh chóng ăn khách và mở đầu cho hàng loạt ca khúc không tên đình đám. Tình yêu âm nhạc của Vũ Thanh đã đi vào lòng công chúng từ đó.
Nhạc sĩ kể chuyện tình của mình đau đớn, xót xa hơn là đau. Khi viết “No 5 Untitled”, anh ấy say sưa vì hạnh phúc bên vị hôn thê của mình. Tiền bản quyền của bài hát này là 10.000 đồng, số tiền này rất lớn vào năm 1969, tất cả đều dành để mua váy cưới cho vợ. Câu chuyện tình yêu chưa hoàn toàn kết thúc. Năm 1984, nhạc sĩ ký giấy ly hôn cho người vợ đầu tiên và con trai di cư sang Mỹ. Khi nhìn lại, anh nói rằng bài hát ngày đó dự báo một sự tan vỡ và thất bại.
Đội Mưa tham gia buổi giao lưu với Vũ Thành An.
Sau những giận hờn vu vơ của ông bầu, nhạc sĩ học cách buông bỏ và chấp nhận. Khi anh viết bài không tiêu đề cuối cùng, ca từ đầy u uất: “Này anh ơi / Đường em đi, đường anh đi / Anh đưa em đi / Trời mưa chồng em khóc anh ơi. Nhớ / Khi ta say đắm … ”. Nhiều năm sau, anh nhận ra rằng thật sai lầm khi đổ lỗi cho ông già. Anh lo lắng ca từ của bài hát này sẽ ảnh hưởng đến ngôi nhà của các cụ. Bài không tên cuối cùng là một cách chuộc lỗi: “Này em ơi / em trông thế nào, em trông thế nào anh ơi / nếu chúng mình là một đôi / Nhất định phải có, vơi đi nỗi đau…”.
Anh kết luận rằng: “Chỉ có hạnh phúc chứ không có tình yêu. Để hiểu hết được tình yêu, bạn cần phải trải qua nhiều giai đoạn đau khổ”, Vũ Thành An giao lưu với công chúng Sài Gòn trong hai tiếng đồng hồ để bình tâm lại. Được thu hút một cách nhẹ nhàng và nhiệt tình. Anh ta giả làm Ann và gọi cho bạn bè của khán giả. Mỗi khi nói hoặc hát xong, anh đều nhẹ nhàng cúi xuống cảm ơn vì những tràng vỗ tay không ngớt. Hàng trăm người – chủ yếu là khán giả trung niên đã sống lại tuổi trẻ đầy xúc động với các nhạc sĩ. Trong buổi giao lưu, từng câu hát của nam ca sĩ trẻ đều mơ hồ.
Ông Huỳnh Hữu Trí (gần 80 tuổi) cố lẻn vào đám đông xung quanh nhạc sĩ Vũ Thành An, nhưng không xin được chữ ký. Ông cho biết phải nhờ cháu trai chạy xe ôm từ Mỹ Tho (Thiên Giang) lên TP.HCM để gặp nhạc sĩ. “Tôi nghe nhạc của Vũ Thành An trước 1975Tới sau. Anh ít tuổi hơn tôi, nhưng tôi vẫn thích nhạc của anh bởi ca từ dài và đầy suy ngẫm “Hãy lắng nghe để chia sẻ.” Một khán giả tên Hồng cho biết, anh và vợ chênh nhau ba tuổi. Một vài giờ vào buổi sáng. Từ Bình Thuận vào TP.HCM gặp nhạc sĩ, anh Hồng xúc động từ năm 15 tuổi và anh đã mê các ca khúc của Vũ Thành An. “Bây giờ tôi 65 rồi mà tôi vẫn yêu nhạc của anh Vũ Thành An. Tôi vẫn yêu nhạc của anh ấy cho đến năm 80 tuổi. Tôi lấy chồng vì nhạc của Vũ Thành An”. Vũ Thành An hát “Nếu em không được To the world ”
Cuối cùng, không khi Vũ Thành An nói về cảm giác một ngày nào đó mình sẽ chết, chương trình kết thúc. Đối với ông, về nước với lương cao ở tuổi 74 là cách nói lời từ biệt và tri ân những người thân thiết. Không thể sống mãi, chúng ta phải chuẩn bị cho ngày mai. Chúng ta không biết ngày mất “, anh tự nhủ. Nhạc sĩ hát ca khúc cuối cùng để kết thúc cuộc hội ngộ:” Nếu không tìm thấy mình trên đời, tôi muốn đứng về phía bên kia. “đời sống”.
Sau khi sách được phát hành tại TP.HCM, Ngô Thanh An sẽ tham gia các buổi biểu diễn với Thanh Lan tại Quy Nhơn (4/8), Quảng Ngãi (5/8) và Đà Nẵng (6/8). Vũ Thành An, nhạc sĩ Vũ Thành An sinh ra tại Hải Hậu, Nam Định năm 1943. Ông đã phát hành một loạt các ca khúc chưa có tiêu đề vào năm 1969. Các tác phẩm của ông được yêu thích khắp miền Nam. Năm 1991, Vũ Thành An rời Việt Nam và định cư tại Hoa Kỳ-Mai Nhật